Ngày xưa,
Em cứ lẽo đẽo theo chị, chị luôn đi trước để em đi sau.
Chưa bao giờ chị nhìn lại, xem em thế nào. Chị luôn đi trước và em luôn đi sau.
Mặc định…
Em té ngã, chị chưa bao giờ nhìn em với cái nhìn âu yếm. Chị chưa bao giờ quan tâm em.
Chị chỉ lạnh lùng nói với em “Sau này, em đừng như thế nữa”.
Mỗi lần chị bảo em sai, ngàn lần em hỏi tại sao, chị vẫn dùng từ đó: “Em đừng”.
Tại sao? Tại sao lúc nào cũng là em đừng, em đừng.
Nhiều lúc trong cơn mơ, em vẫn bàng hoàng thốt lên hai từ đó “Em đừng,em đừng”. Em thuộc lòng đến mức nhiều lúc em quên mất “Đừng’’ là gì?
Là một cách nói giảm của phủ định hay là một thái độ thiếu tự tin trong cuộc sống…
Tại sao lúc nào cũng là “Em đừng”, “Em đừng”. Không khi nào chị dạy em “Em phải…”
Chị luôn cho em cảm giác của một đứa ngu ngốc , xấu xí và ít tài năng.
Trong kí ức tuổi thơ của mình, em luôn đi sau… chị.
Bây giờ,
Em không còn chị bên cạnh. Em tự bắt đầu với mọi việc.
Mỗi sáng thức dậy, em vẫn lảm nhảm từ đó. “Em đừng”.
- Đừng trễ hẹn
- Đừng gọi nhầm tên bạn mới
- Đừng lạm dụng sự giúp đỡ của người khác
- Đừng đừng……
Không có chị, cuộc sống vẫn dạy em “Đừng” và “Đừng”.
Em bị bó buộc với những luật lệ, mà ở đó mình không có quyền được sai.
Em email cho người yêu, trong mail chỉ có vỏn vẹn vài chữ “Thế nào là thái độ tự tin trong cuộc sống?”
Người yêu reply có một đoạn: ” Mọi người bảo ” Vy ơi, đừng làm, không được đâu bla bla… ” nhưng Vy vẫn quyết định làm vì Vy tin là Vy làm được, vì Vy đã nuôi đủ đam mê và tình yêu cho nó, thì đó gọi là tự tin”.
Em định email hỏi lại: “Người yêu thấy V có tự tin trong cuộc sống không?”.
Nhưng em chần chừ rồi nhấn nút delete…
Là chị hay là cuộc sống.
Là đừng hay là phải…
Em vẫn thế…
Em vẫn là em của đã từng.
Là em rất khác em “xấu hổ và tự ti” của tuổi thơ
Là em “tự tin trong cuộc sống và kiêu ngạo trong tình yêu”
Thân tặng em gái, người yêu…
Chị Hai…
Người yêu…
Nguyễn Vy
Đừng
Posted by Unknown
19:47, under
Tạp bút
|
0
nhận xét
0 Responses So Far: